Old school Swatch Watches
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

The Mermaid Curse (Lời Nguyền Tiên Cá)


Phan_24

Khi bàn tay hắn buông thõng và rơi xuống, bầu không gian im lặng mặc cho nó lay hắn và gọi tên hắn chẳng khác nào bị điên. Nước mắt nó nhỏ đầy trên khuôn mặt hắn, tay và người nó đầy máu. Nó ôm lấy xác của hắn và khóc, nó muốn chết. Thật sự muốn chết ngay lúc này !

Và rồi tất cả tan thành khói, ngón tay nó bấu chặt lấy hắn, không ai có quyền mang hắn đi nhưng hắn và mọi thứ cứ tan ra thành khói . Tan ra thành khói, chất khói lùa từng ngón tay của thân hình nhạt như vải satanh của nó và biến mất.

CHAPTER 31 : TEAR OF GODDESS , DREAM IS BROKEN INTO PIECES ! (4)

Tàn nhẫn !

Vì sao lại tàn nhẫn với hai người như thế !

Cả đến khi chết, nó cũng không còn có thể ôm hắn hay sao !

Những từ đau buốt lòng rồi tan ra như khói bụi còn Haida thì gào thét điên dại, nước mắt túa ra. Chết ! sao có thể nhẹ nhàng như làn khói như vậy, thật quá tàn nhẫn !

……………………………………………………………………………..

Nó ngồi bật dậy thở hổn hển, nó ngất trên sàn nhà vì quá đuối sức. Cảm giác như đau nhói quặn thắt trong người . Cơn ác mộng đó đau đớn làm sao, cay nghiệt làm sao. Nhưng nó sẽ rất tốt nếu chỉ là ác mộng, nó bật dậy trên cơ thể yếu ớt của mình kinh hoàng nhận ra mũi nghe được mùi hương quen thuộc của hắn, tay cảm nhận từng tiếp xúc của hắn và mặt nó vẫn đều nước. Tay nó thấm đẫm chất máu màu xanh. Nó quay lại căn nhà gỗ ở thế giới con người nhưng rõ ràng nó không muốn về, dường như nó ở bên hắn và không lẽ hắn đã…..

Chết !

Nó đau lắm, cảm giác kiệt sức, tuyệt vọng kéo lê nó và nó cũng không buồn chống cự. Con tim nó …nó không biết, chắc là tim nó đã chết rồi…cảm giác đau khổ, lạc lõng đến mức nó muốn khụy ngã. Đau đến mức tê dại và mất đi cảm giác. Nó chệch choạng nhìn bằng đôi mắt vừa hồi phục nhưng chỉ thấy lờ mờ lếch đến rồi trèo khỏi nhà bằng lối cửa sổ, nó đau nhói cùng đôi chân run rẩy chạy băng qua kết giới ra ngoài, bình thường nó không thể chạy qua nổi cái kết giới nhưng lần này, nó cứ chạy bổ nhào vào rồi vượt qua, nó chạy về phía bến cảng gần chỗ đó trong bộ váy trắng mỏng tanh dưới cái lạnh sáng sớm của vịnh biển.

Nó phải đến đó, dù hắn có chết thì nó cũng chẳng còn lí do, cũng chẳng muốn ở đây nữa, nó sẽ về bên hắn, về lại Địa Ngục ít ra vẫn tốt hơn là ở đây !

Tại bến cảng,

– Đưa tôi đến Bermuda nhanh lên ! – nó như một con điên với đôi mắt sưng húp và đỏ lừ vì khóc, hai tay gầy nhom ốm yếu ra sức bấu lấy thăng bằng.

– Cô bị điên à ! Đây chỉ là tàu nhỏ không phải tàu đi xa. Vả lại đến Bermuda nộp mạng à ! – Nếu ông không đi tôi sẽ giết ông ! – nó tức giận chỉa thanh chủy về phía người đàn ông là chủ một chiếc du thuyền nhỏ . Ông ta lo sợ nhìn nó chẳng khác nào tù nhân trốn trại hay kẻ đang bị truy nã. Mới ba bốn giờ sáng đã sầm sập chạy đến, quần áo xốc xếch, tiền bạc không có mà hét váng muốn đến Bermuda, đó là nơi người ta gọi là tam giác quỷ. Tàu bè đi ngang đều bị đánh chìm không lí do đến người cũng không thoát nữa là ! Cô ta cứ như thây ma biết đi hay kẻ bị tâm thần vậy .

Bỗng một giọng cắt ngang.

– Cô muốn đến Bermuda , tôi có thể cho cô đi nhờ !

Haida không thèm suy nghĩ tiến nhanh lại chỗ chiếc tàu cá ở cách đó dăm ba met leo lên tàu. Leo tụt lên bằng thân hình mảnh khảnh ốm yếu của nó. Nó chùi mắt, nó không thấy rõ ; Bác sĩ nói mắt nó chưa khỏi hắn, phải nghỉ ngơi và không được khóc; nhưng bây giờ nước mắt cứ túa ra trên khuôn mặt nó, lòng nó quặn thắt đau khổ như có ai cướp mất thứ gì quan trọng . Nó đau lắm và linh cảm cũng xấu dần đi . Làm ơn, chỉ là ác mộng ! Tôi sẽ làm tất cả những gì có thể, hay để tôi chết thay đi ! Làm ơn !

CHAPTER 31 : TEAR OF GODDESS , DREAM IS BROKEN INTO PIECES ! (5)

Nó gấp người dựa vào thành tàu ngập trong nước mắt. Nhưng cảm giác nó bây giờ chẳng khác nào chạy trốn sự thật, chuyện đó đến với nó, thật đến mức đau buốt, tim nó đập yếu ớt rồi có cảm giác chết hẳn, những kí ức, tất cả , tất cả những gì thuộc về hắn đều ào về như bão, cấu xé từng tất trong trí não nó. Nó không đủ sức đứng nó co rúm người lại buột mình nín khóc. Nó không thể khóc, nếu khóc nó sẽ không thấy đường . Sẽ không thể tìm hắn. Đau đến mức nó dại đi và quên mình đang ở đâu và làm gì, đau đến mức nó không rõ mình sống hay chết, đau đến mức nó điên lên và nghĩ : nếu nó có thể đau đớn như thế suốt đời thì hắn biết đâu sẽ không chết phải không ?

Haida phát điên, nó không biết mình nghĩ gì và không phân biệt được thật giả và đúng sai. Đầu nó chỉ ngập về hình ảnh của một người !

.

– Này cô gì ơi ! Cô đến Bermuda làm gì ! – người lái tàu hỏi. Người dân ở đây nổi tiếng tốt bụng nhưng việc cho một người ngoại lai đi nhờ và người đó lại còn không chút biết ơn thì có lẽ hơi tự hạ thấp mình rồi . Nhưng trong cô gái kia cứ như là tù vượt ngục, không nói đúng hơn là người sắp hóa điên đến nơi, giống như người vừa trải qua biến động gì đó mà trở nên bất bình thường, cô ta đứng trước mũi tàu để sóng biển ập vào người mình buốt lạnh, đôi tay khẳng khiu chốn trên thành tàu còn người rướn về phía trước, thi thoảng thấy cô ta co rúm lại và lẩm bẩm gì đó .

– Có việc ! – nó đáp cứng nhắc dù giọng sững nước !

– Việc gì ?

– Anh đừng hỏi nữa, làm ơn đưa tôi đến đó đi !

– Nếu cô không nói tôi sẽ không thể đưa cô đi được

– Tôi đến tìm người !

– Người, ai ?

– Nếu anh không đi tôi sẽ giết anh chết ! nó chĩa mũi thanh dao về chỗ anh ta. Nét mặt cho thấy nó không hề đùa giỡn. Anh ta cười và nói .

– Với cặp mắt không thấy rõ đường, tay chân ốm yếu đó thì làm gì được tôi ! Nói cho tôi nghe biết đâu tôi có thể giúp được cô

– Anh không thể giúp được ! Trên cuộc đời này không ai có thể giúp hết ! – Haida nói, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt làm hình ảnh trước mắt nó mờ nhạt đi – làm ơn đi và đừng hỏi gì cả!

Anh ta nhìn nó thoáng chút thương cảm rồi tăng tốc đi, chẳng biết là thật hay giả song đã nhận lời thì phải giúp cho trót.

Nó ngồi thu lu ở một góc, tim nó thi thoảng lại buốt . Hai tay bấu chặt vào chảy máu. Thẫn thờ nhưng một xác chết….

.

– Ông có thấy một cô gái châu Á, tóc nâu dài mặc áo trắng tới đây không ?

CHAPTER 31 : TEAR OF GODDESS , DREAM IS BROKEN INTO PIECES ! (6)

– Có phải là cô ta đòi đến Bermuda không ?

– Đúng rồi ! Là cô ấy !

– Ban nãy có một chiếc thuyền đã đưa đi rồi !

– Họ đi hướng nào !

Ông ta chỉ tay rồi thoát cái đã thấy anh thanh niên đẹp trai kia biến mất tiêu. Ông chỉ lắc đầu : đúng là có nhiều người kì quái ở Miami này .

– Này đằng kia là Bermuda ! Thuyền của cô từng nào tới vậy ?

– Tôi không có thuyền !

– Vậy cô định đi bằng cách nào ?

– Cảm ơn ! – Haida đáp gọn lỏn rồi trèo lên thành tàu nhảy xuống biển.

Anh thanh niên tàu cá hốt hoảng gắt lên :

– Cô làm gì vậy ? Cô điên à ! – với thời tiết và sáng sớm thế này thì dưới nước lạnh cắt da chứ chẳng chơi, cô ta lại không mặc đồ lặn cứ mặc cái ảo mỏng dính da đó mà bơi . Haida tiếp tục bơi đi tới khu vực tam giác quỷ. Đến một đoạn, nó lấy hơi lặn xuống. Khả năng lặn của nó có vẻ khá hơn người bình thường dù rằng không thể sánh bằng Raphel hay hắn nhưng độ sâu ba trăm met thì hoàn toàn có thể với thể trạng nửa người nửa quỷ như nó.

Nó dụi mắt khi lặn, nước biển làm đôi mắt vốn dĩ chưa lành lặn của nó mù mịt hơn , nó cố lặn xuống càng sâu càng tốt, hi vọng cánh cửa kết giới có thể mở ra. Đạt đến gần ba trăm met, nó bắt đầu hết hơi, nhưng nó không thể bỏ cuộc được. Ara…nó dù cho hắn đã chết, nó cũng không muốn ai động vào hắn, không ai có quyền đó trừ nó. Nó sẽ không chần chừ vì chính nó sẽ chết trong mệt mỏi, cô đơn và buồn bã . Oxy đã cạn trong cơ thể nó trong khi nó vẫn tiếp tục lặn xuống; nó cứ cố cứ cố gắng xuống càng lúc càng sâu:

“Ara…làm ơn…cho em đi theo anh đi !”

Thể trạng vẫn còn yếu, thiếu dưỡng khí trong khi vẫn cố sức, trong lúc mờ màn bằng đôi mắt không rõ ràng của nó. Nó thấy…Ara !

– Ara ! Ara ! – nó mấp máy cố bơi về phía hắn , níu kéo như nó từng níu kéo khi hắn đẩy nó ra xa khỏi chỗ của hắn .

– Haida…- hắn nói, hơi thở nhạt như không, đôi mắt đỏ thường ngày chuyển sang sắc vàng dịu dàng thoáng đầy nước – …được chết trong vòng tay…em là anh đã hài lòng rồi….

– Anh nói gì vậy ? Em…em không tin – nó cố nói trong làn nước mặn chát – anh nói không bao …giờ bỏ rơi em mà.

CHAPTER 31 : TEAR OF GODDESS , DREAM IS BROKEN INTO PIECES ! (7)

Hắn tiến lại áp tay lên má nó, vuốt từng sợi tóc bồng bềnh trong nước , ánh mắt sánh vàng ấm áp, đau đớn vô hạn. Haida vòng tay ôm lấy hắn , vẫn lạnh như là cái lạnh của nước , không phải của hắn.

– Hãy tập sống mà không có anh ! Nhưng…anh…luôn yêu em…!

Haida bắt đầu khóc, nhìn hắn, hình ảnh hắn nhạt dần dù cho nó cố ôm lấy, hắn cười, nụ cười rất buồn, hắn đang gỡ tay nó ra, theo cách tàn nhẫn như đâm chết nó như hắn đã làm, nó vẫn còn tổn thương và vết thương đó không hề lạnh mà còn trầm trọng hơn trước . Haida lắc đầu quày quạy, nó đã bỏ lại tất cả quá khứ để đến với hắn và điều đó không còn quan trọng nữa. Những gì hắn nói làm nó có cảm giác như đây là lần cuối cùng hắn nói với nó; nó không muốn. Không muốn !

– Em sẽ hạnh phúc Haida- hình ảnh hắn nhạt dần…nhạt dần…- …vì em là người tốt ! Haida, anh yêu em…hơn tất thảy mọi thứ trên đời ! – hắn cười, mắt hắn long lanh rồi một giọt nước mắt lăn dài trên má và hình ảnh hắn biến mất ngay trước mắt nó. Haida òa khóc nửc nở, bàn tay quờ quạng trong nước tìm hắn nhưng

Vô vọng !

Thứ ảo ảnh đó làm con tim người khác kì vọng nhưng cũng bóp nghẹn con tim người khác đi !

Hắn đã chết thật rồi !

Và để lại một mình nó ở đây, cô đơn và lạnh lẽo trên cõi đời này !

Haida nghẹn ngào, hơi thở bóp nghẹn, không còn dưỡng khí nhưng nó cũng không quan tâm, tốt nhất là nó không nên cảm thấy gì nữa. Haida nhắm mắt lại lơ lửng giữa đại dương, cứ mỗi lần nhắm mắt; Haida lại thấy hắn, lại thấy hình ảnh hắn vòng tay ôm nó vào lòng. Nó không muốn mở mắt nữa…không muốn nữa…

..

– Raphel hô hấp nhân tạo cho Haida, anh lặn xuống và thấy nó trong làn nước ở độ sâu mấy trăm mét, nhanh chóng đưa nó lên con tàu đánh cá vừa nảy và sơ cấp cứu cho nó. Nước ụa từ miệng Haida ra, nó tỉnh dậy song không nói không rằng, mặt mày tái nhợt đau khổ nhưng nó không khóc. Nó không khóc nổi nữa, có những nổi đau có thể khóc nhưng cũng có những nổi đau không thể khóc, nó gặm nhấm con người ta từ bên trong. Nó đã khóc quá nhiều và hiện thực vẫn phủ phàng. Haida dựa vào bong tàu, mặt nó vô hồn đỏ mỏng. Raphel chống tay xuống nhìn nó, tim anh đau buốt bởi tình yêu vô vọng của chính mình lẫn nhìn thấy Haida. Nó đang đau, còn hơn cả anh. Tại sao tất cả những điều này lại xảy ra với chúng ta cơ chứ !

Anh thanh niên lái tàu mang một chiếc khăn choàng đến cho Haida, Raphel nhìn anh ta rồi sang nó :

– Tôi nghĩ cô ấy muốn ở một mình – anh thanh niên lái tàu nói

Bây giờ có nói gì chỉ càng làm nó buồn thêm thôi, thôi thì cứ tạm thời đừng nhắc gì nữa. Raphel bước ra sau thuyền. Anh thanh niên nọ quàng chiếc khăn qua vai Haida. Anh tiến ra, người lái tàu phủ thêm một chiếc khăn lông qua vai nó cho ấm rồi đẩy cho nó một cuố sổ tay nhỏ bìa dầy như quyển kinh thánh, anh nhét vật đó vào túi áo ngủ sủng nước của nó trong khi Haida không thèm để ý liếc một cái vẫn thẫn thờ ra

– Hãy đọc cái này, biết đâu sẽ giúp cô khá hơn ! – Ánh mắt vô hồn vẫn không đổi, nó kéo chiếc khăn choàng ra. Nó đã quen sự lạnh lẽo của hắn, nó quen dần với Ara, ấm áp không làm nó thấy dễ chịu, nó cần sự lạnh lẽo kia chứ không cần sự ấm áp vô nghĩa này, nó căm ghét ấm áp, nó không muốn gì hết ngoài hắn . Con tim nó giờ đã nát ra làm trăm ngàn mảnh không thể ghép lại được nửa

CHAPTER 31 : TEAR OF GODDESS , DREAM IS BROKEN INTO PIECES ! (8)

Chẳng ai có thể giúp nó, chẳng ai hết !

.

Hắn đã chết thật rồi !

“Anh ấy chết rồi ! Ara đã không còn nữa !” – lời suy nghĩ đó tàn nhẫn biết bao, đau đớn biết bao, chết, hắn bất tử kia mà, nhưng bây giờ thì sao, hắn đã chết vì bị thương quá nặng, khả năng bất tử đó đã hao mòn vì Haida và nó không đủ sức cứu sống hắn.

Rốt cuộc, bàn tay nào nhuốm máu.

Ai là kẻ đáng chết !

Haida, trong từng giây phút đều nghĩ về hắn, đều nghĩ vì kỉ niệm và suy nghĩ ác nghiệt đó không cho nó một phút bình thản dù là trong kí ức .

Nó là tác nhân làm cho sức mạnh hắn tụt giảm, nó đã đẩy hắn đến cái chết !

Một tháng trời, Haida chẳng khác nào thây ma biết đi, nó tiều tụy, hốc hác, gặp ác mộng mỗi đêm, khóc ít hơn, im lặng nhìn hơn. Có vẻ như lòng nó không còn gì nữa ngoài máu và nước mắt, tổn thương và thất vọng và nó trừng phạt mình. Cái chết của Điện Hạ là một đả kích lớn nhất của Haida, biến nó thành một kẻ chỉ biết tự dằn vặt mình, sống là sự đau đớn nhất của nó nhưng không sống nghĩa là nó đã phản bội lại ước nguyện của hắn . Raphel nhìn nó sống như chết, anh không hiểu là vì sao nó biết hắn đã tử nạn, có lẽ…là tình yêu. Haida ngồi xốc muỗng cháo cúi gầm mặt nhưng anh có thể thấy nước mắt nó nhỏ tí tách xuống bát cháo đó. Một tháng càng lúc càng trầm trọng, tệ hại hơn, đến mức anh không nhìn thấy một sự sống nào của nó, dù là nhỏ nhất .

Với anh, có chút thương cảm cho hắn nhưng trên hết vẫn không ưa gì hắn . Luxephin thất thủ sau hơn một tháng cầm cự và Iphotrice thiệt hại đến 9/10 , phải công nhận hắn thật sự tài giỏi, suốt hai tỉ năm qua chưa ai dù là Thiên Thần hay Ác Quỷ kể cả người thường có thể làm nên một trận chiến vĩ đại như thế. Dù Luxephin thua trận nhưng đế chế suốt hai tỉ năm đó cũng dần sụp đổ trước những thứ tên Điện Hạ đó gây ra. Chưa kể hoành thàng Luxephin nay trở thành thánh địa chẳng ai dám vào , không biết có phải là toan tính cảu hắn hay không nhưng khu vực xung quanh pháo đài đã sập lúng xuống tạo thành thung lũng vòng quanh bao lấy Luxephin, bây giờ cung điện đó nằm chơi vơi trong khi xung quanh là những khoảng trống sâu đến ngàn cây số và rộng đến khó vượt qua, người ngoài không thể vào mà ở bên trong cũng không thế ra.

Hắn để lại nhiều chiến tích và huyền thoại sau khi chết, cả đế chế đang sụp đổ và ngập trong bạo loạn chiến tranh, xâm chiếm và thôn tính. Song cái mà làm Raphel căm ghét hắn là một để lại làm anh đau lòng nhất là …vết thương của Haida. Anh biết tính tình của nó, nó sẽ không thôi hành hạ mình cho tới khi tình yêu dành cho hắn cạn mất, song sẽ mất bao lâu chứ, một tháng , một năm, hai năm, năm năm hay mười năm, hay hai mươi năm hay là….không bao giờ !

Gần đây anh thấy, Haida không thể khóc được nhiều, anh hiểu cảm giác đó, cảm giác nuốt tất cả nỗi đau vào trong làm vết thương lòng thêm trầm trọng, lở loét, đừng nói là lành có thể để lại sẹo mà có thể không bao giờ lành được ! Cứ như vết thương cứ bị đâm vào thì cứ mãi chảy máu thôi. Anh đã dỗ dành đã làm đủ mọi cách nhưng không có hiệu quả.

CHAPTER 31 : TEAR OF GODDESS , DREAM IS BROKEN INTO PIECES ! (9)

Nó nguyền rủa mình là nguyên nhân giết chết hắn. Nó nguyền rủa bản thân và câm lặng gia tăng sự đả kích đó. Nhưng càng đả kích, nó càng nhớ hắn, càng khắc cốt ghi tâm hình ảnh của hắn và dường như tình yêu đó không hề nhạt đi mà càng di chuyển theo hướng nặng hơn, thâm trọng hơn một cách tiêu cực. Đến nỗi, anh đã cho nó uống thuốc để quên đi kí ức nhưng dường như chỉ có tác dụng được vài giờ, vì hình ảnh của hắn không chỉ nằm trong đầu và cứa vào tim, thấm trong da thịt nó làm cho nó có mất hết kí ức vẫn cứ ám ảnh.

Anh rốt cuộc phải làm gì, thay tim cho nó ư, hay là thay cả máu và tủy sống. Anh có thể, có thể tất cả nhưng liệu thay tim rồi, tẩy đi kí ức rồi , Haida có thôi đi không hay nó sẽ tự giết chết mình vì điều đó.

“Ara , Ngươi đáng ra nên sống mà xem Ngươi đã làm gì với Haida này ! Cô ấy đang sống còn tệ hơn cả chết nữa ! Ngươi biết không”- anh cắn môi nhắm mắt nhìn Haida như cái xác đi về phòng với bàn tay gầy nhơ xương và khuôn mặt vô hồn. Anh thường xuyên bắt gặp nó ngồi ngoài trời, giữa gió đêm lạnh thấu xương nhưng nó luôn như thế, nó luôn lạnh lẽo không chỉ bên ngoài mà còn bên trong.

Một tuần, hai tuần, ba tuần, một tháng rồi hơn một tháng . Gần hai tháng trôi qua đến một ngày nó cũng gặp Raphel, nở môi cười gượng. Chịu mở miệng nói sau hơn tháng trời câm lặng :

– Em muốn đi đâu đó đổi không khí, được không anh ?

– Em muốn đi đâu ? Đi cắm trại nhé !

– Đi biển được không anh ! Em muốn tắm biển ! Em là người cá mà ! – nó nghiêng đầu cười nhạt nhìn anh. Một nụ cười nhạt thếch chẳng khác nào sự cử động bắt buộc của môi nhưng ít ra sau hai tháng , nó đã cười lại.

– Được thôi ! – Raphel mỉm cười vui vẻ vuốt mái tóc nó đặt nụ hôn lên trán nó.

Và trong khoảng một tuần tiếp theo, nó luôn là người nấu ăn cho anh, chăm sóc cho anh từng li từng tí một, vẻ mặt nó cũng khá hơn nhiều tuy vẫn còn gượng gạo lắm. Raphel nhiều rất muốn ôm nó nhưng mỗi lần anh tiến lại gần thì nó lại lùi ra xa, nhưng nó rất mực quan tâm và chăm sóc cho anh. Điều đó làm anh an tâm và tin rằng một ngày nào đó, nó sẽ quên tính yêu đó và quay lại với anh, nó và hắn gặp nhau gần hai tháng nhưng anh và nó đã gắn bó rất nhiều năm rồi còn gì .

.

Ở vịnh Santa Monica, nó ngồi trên bong chiếc du thuyền dưới con mắt quan sát kín đáo của Raphel, anh thừa nhận là anh lo sợ nó làm chuyện dại dột , chỉ một chút vì trong suốt quảng thời gian hai tuần gần đây nó trở nên bình lặng hơn, có lẽ nổi đau cũng đã dịu mất phần nào. Haida vốn dĩ là con người mạnh mẽ mà ! Raphel bước đến nhìn nó, Haida đang mặc một bộ báy màu vàng nhạt, mái tóc nâu lượn trong gió biển, ánh mắt khẽ nheo lại vì nắng hướng về phía xa nhìn ngắm những quần đảo. Bàn tay anh không kiềm chế được vuốt nhẹ lên má của nó; Haida quay lại nhìn anh, thoáng chút e dè, nó nửa quen nữa rất không quen.

CHAPTER 31 : TEAR OF GODDESS , DREAM IS BROKEN INTO PIECES ! (10)

– Em thấy sao !

Nó chỉ gật đầu, môi khẽ nhếch lên nhưng dường như vết thương trong lòng nó vẫn còn quá sâu để môi có thể mỉm cười .

– Em có muốn uống chút gì không ? – anh hỏi giữ khuôn mặt nó trong bàn tay mình, thật sự muốn hôn lên đôi môi hồng pha sắc đỏ của nó, hơi thở anh phảng phất qua cổ nó. Nó đã trang điểm nhẹ nên nhìn nó cũng khá hơn nhiều . Nó thoáng chút giật mình, ở cạnh hơn một tháng chưa bao giờ anh ép nó làm gì, luôn luôn hiểu và thương cảm cho nó, bây giờ vòng tay anh ôm lấy nó, có một ngày vết thương trong lòng sẽ lành và nó sẽ lại quay về với anh .

– Cho em cốc coffee !

– Được !

– À, có một quyển sổ trong căn phòng dưới , anh lấy dùm em nhé !

– Được thôi ! – anh cười nhìn nó .

– Khoan đã ! – nó nắm lấy cổ tay anh, trước khi anh bỏ đi .

– Cảm ơn anh vì tất cả ! Raphel !– nó nói môi mỉm cười, một nụ cười hiền lành mà trước đây nó từng dành cho anh- và em xin lỗi…

Anh đặt môi lên môi nó, một cái hôn phớt nhẹ nhàng và tình cảm chặn lời nói của nó .

– Chỉ cần em vui là đủ rồi !

Haida cười nhạt nhìn anh quay đi,mỗi lần nhìn thấy cử chỉ ân cần của anh, nó lại nhớ đến quãng thời gian ở bên hắn. Nó biết nó xấu xa và không đáng một xu teng cho anh để tâm chăm sóc. Nó là đồ xấu xa đáng bị nguyền rủa khi đã lấy thù trả cho tình yêu của hắn.

Nhưng khối óc nó lại thường ngày, như thói quen, như một hi vọng ngập về hình ảnh người con trai tóc trắng . Haida trước đấy vừa chịu nhiều đau đớn trước thói độc ác của hắn, vừa lại rất vui vẻ, hạnh phúc; dù rằng nó không hay cười khi ở cạnh hắn nhưng mỗi lần nó thật sự cười là những lúc nó vui nhất, hạnh phúc nhất. Chỉ cần nghĩ đến đó, tim nó quặn thắt cho một sự đau buốt tiếc nuối. Nó là đứa xấu xa, nó đã gián tiếp giết chết hắn bằng cái gọi là tình yêu. Tình yêu đó làm sức mạnh của hắn tụt giảm, tổn hại sức mạnh của một con quỷ, chỉ còn một nửa. Nếu như hắn không yêu nó, thì biết đâu giờ này hắn vẫn còn sống. Vì điều đó trong suốt khoảng thời gian đầu sau khi nghe tin hắn tử nạn, Haida luôn tự dằn vặt bản thân mình vì điều đó.

Rốt cuộc, kẻ yêu kẻ thù đã giết chết gia tộc của mình hay kẻ giết chết người mình yêu nhất đều là nó.

Hắn có thể là ác quỷ nhưng bản thân nó tự thấy mình là kẻ đê tiện, thâm độc, tàn nhẫn nhất , kẻ đã gián tiếp giết chết người mình yêu và cả chính tình yêu của mình. Nước mắt chảy ngược vào trong như nhát dao đâm vào nó.

Khi còn là Jane, là người đứng đầu trong gia tộc tiên cá. Trước khi chết lời nguyền của người đó sẽ trở thành sự thật nhưng với một điều kiện, lời nguyền nào cũng phải có cái giá của nó, tức muốn đạt được ý nguyện thì phải hi sinh một điều gì đó.

CHAPTER 31 : TEAR OF GODDESS , DREAM IS BROKEN INTO PIECES ! (11)

Jane đã nguyền rủa hắn : “Ta sẽ cho ngươi chết theo cách tàn nhẫn ngươi đã gây ra cho Ta, dù rằng Ta có phải chịu đau đớn tới đâu !” tức Jane sẵn sàng hứng chịu đau đớn chỉ để hắn phải trả giá. Nhưng giờ đây thì sao, hắn đã chịu lời nguyền đó mà nó cũng là người đau khổ, nếu không có lời nguyền đó thì nó đã không mất hắn.

Đúng là hắn từng có lỗi với Jane, hắn đã giết cả gia tộc và bức tử Jane nhưng vì hắn ghen tức với tình yêu của Jane và Raphel, hắn nảy sinh tình cảm với Jane nhưng Jane thì lại cứ chăm chăm nghĩ rằng chỉ có thiên thần mới mang đến tình yêu cho mình nhưng không ngờ rằng một tình yêu cũng có thể đến từ con quỷ và điều đó rất đáng trân trọng. Jane đã không chấp nhận ngược lại hắt hủi hắn và điều đó làm hắn ghen tức hơn, chính nó đã gián tiếp đẩy hắn đến hành động nó và đã trực tiếp tạo ra nguyên nhân cái chết. Lời nguyền đó đã ứng nghiệm một cách đáng sợ. Haida bật khóc buông suy nghĩ cay nghiệt và đau lòng khôn tận, nó đau đến quặn thắt, nó hận mình đã không nhận ra tình cảm của một ác quỷ, tại sao nó không biết rằng tình yêu dù là của một con quỷ cũng đáng được trân trọng. Tại sao chứ ?

Nó bật khóc tiếng nấc nghẹn ngào và vô vọng

“Ta đã sai quá nhiều rồi “

– mắt nó mộng nước nhưng nó không cho mình cái quyền được khóc, nó đã gây ra tội lỗi quá lớn, Haida nuốt nước mắt mâm mê chiếc vòng hắn đã tặng, chiếc vòng này không biết có phép lạ hay không nhưng nó luôn cảm giác như hắn ở bên cạnh. Hàng đêm, Haida ôm chiếc vòng vàng hắn tặng vào lòng, nỗi đau đâm từng nhát vào nó, cứ thế cả nhiều tháng trời, nó gầy xộp đi, xanh xao hẳn đi, ngủ li bì và không thiết ăn uống nhưng nó cũng không khóc nhiều nữa vì nó hận bản thân mình quá nhiều và luôn hành hạ. Nó vuốt ve chiếc vòng vàng như báu vật lớn nhất đời nó chợt nó nhìn thấy một dòng chữ dưới ánh sáng hắc của bóng đêm, bấy lâu nay mắt nó mờ nhạt chưa khỏi hẳn nên nó không biết dòng chữ có từ bao giờ nhưng dám chắc là lúc đầu chưa từng có, Tay nó lân lê trên dòng chứ, nước mắt tuôn ra cùng với những tiếng nấc nghẹn ngào, dòng chữ khắc trong chiếc vòng như bút tích của hắn :

“Em là điều quý báu nhất của anh ! Anh yêu em, Haida, rất nhiều. Hãy sống tốt dù không có anh, nhé !” – từng từ từng chữ vừa như cứa vào tim gan nó, vừa nó xoa dịu nỗi đau đó. Nó phải mạnh mẽ lên; với nó, chỉ cần một tia hi vọng, nó vẫn sẽ nắm bắt. “Phải sống chứ !” – nó tự nhủ như thế rồi nắm chặt lấy chiếc vòng, kiềm những tiếng nấc và những giọt nước mắt nhưng không thể, nó cứ khóc cho đến gần sáng, Haida đeo chiếc vòng vào cổ tay hôn lên đó và nói

“Em yêu anh, rất nhiều !”

Vài ngay sau nó dần khá hơn dù rằng ý nghĩ vẫn đeo bám trong nó

Haida và hắn đều những kẻ độc ác tàn nhẫn và cuối cùng đã thay đổi, họ yêu nhau. Haida ước gì là một con quỷ hoàn toàn có thể tự do đi vào thế giới âm đó, cũng sẽ bị tình yêu làm cho cạn kiệt sức mạnh; ít ra hắn đã không phải cô đơn một mình như vậy. Nhưng nếu Haida là một con quỷ, liệu nó có yêu hắn không chứ ?

Chắc là có

Chắc chắn có

Vì với Haida, hắn là người quan trọng nhất ….Nhưng đã vĩnh viễn biến mất khỏi cõi đời. Một giọt nước mắt lăn dài trên trên má nó. Trên chiếc vòng vàng hắn tặng mà ngày nó cũng ôm ấp ở cổ tay sánh lên. Nó vuốt nhẹ chiếc vòng, môi khẽ cười như đang cười với hắn :


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_25 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .